![]() |
| Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo |
NTT: Đang bận trồng mấy cái cây nơi góc vườn thì có cô nhà báo trẻ đến “moi chuyện” mất gần nửa buổi. Cánh nhà báo trẻ thời này khôn phết, thấy ai dễ là cứ xộc đến tận sào huyệt rồi nghe, nhìn chằm bẵm. Máy ảnh, máy ghi âm đã sẵn lại còn kè thêm quyển sổ và cây bút 5 màu. Mình đến đâu thì nói chuyện cho vui, còn cánh này về là viết liền tắp lự, một hai trang báo là thường. Cái cô






.jpg)






Trang bản thảo chép thuê được viết ra khi tôi cùng Nguyễn Hoa, Thái Vượng đi thực tế ở biên giới Tây Nam. Vừa ra khỏi cuộc chiến tranh, cảm xúc căng tràn, sức lực dồi dào lại mới bước vào con đường cầm bút chuyên nghiệp nên hung hăng lắm. Lại còn thách nhau viết được cái này cái nọ nữa cứ làm như là chuyện văn chương có thể đem ra thi đấu được. Đó là khi đi nằm với bộ đội đường biên về, vừa viết xong cái “Gió nơi ấy màu xanh” đọc thử thấy véo von ra trò, buột mồm nói, vẫn còn vốn sống, tớ có thể chơi nhanh được cái nữa. Thái Vượng bảo, nói khoác, giỏi, ông thử viết xem, chỉ được viết một đêm thôi, làm được sáng mai tôi chịu một chầu cà phê, hủ tíu. Xong. Thế là trong một gian phòng của Tổng cục Chính trị tiền phương trên đường Lê Văn Duyệt, bên cạnh phòng của Vũ Cao, Tổng biên tập VNQĐ, tôi chui vào một xó ngoáy từ 9 giờ đến 4 giờ sáng hôm sau xong liền cái Trang bản thảo chép thuê. Viết tay, không có máy chữ, câu cú tuôn ra ào ào, ý tứ nảy tanh tách đến kinh. Bây giờ nghĩ lại mà thấy hoảng. Viết như nhập đồng, viết như lên cơn, viết như bốc cháy. Đưa cho hai bạn văn đọc, chả biết có hay không nhưng họ đều lác mắt về tốc độ viết. Cái tốc độ mà tôi sẽ không bao giờ có thể lặp lại được nữa..jpg)




















