Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2015

Đất Tổ - Tháng ba gọi về

Vừa qua ngộ có chuyến xuôi Đất Tổ tháng 3 và ghi chép được vài điều như vầy. Ai quan tâm thì ngó chơi. Cảm ơn nhiều!
Đất Tổ - Tháng ba gọi về
Bút ký của Công Thế Ky` 1: Dồn chân trảy hội Tổ hương. Dù nàng xuân có chùng chình nấn ná đến mấy rồi cũng dần nhạt theo tiết thời gian. Sắc thắm của hoa đào, hoa mai, của hương chanh, hương bưởi Đoan Hùng có nồng nàn đến mấy cuối cùng cũng phải ẩn mình vào xum xuê cành lá, vào những chùm quả xanh biếc đầu cành. Gió nồm nam có dùng dằng đi ở mang cái ẩm ướt phả mưa phùn như sữa trắng, tắm táp, tưới mát cho lộc biếc chồi non rồi cũng phải dắt nhau di cư đợi mùa xuân năm tới mà vẫy vùng. Theo phân định tiết mùa quy luật của tạo hóa của lịch mặt trăng tròn khuyết mà xoay vần tiếp nối. Tháng ba Âm lịch qua tiết Thanh Minh, lúa xuân đang thì thiếu nữ đã đỏng đảnh đầu bờ đợi sấm dậy rền vang, đợi những trận mưa rào đầm đìa, quấy đạp mà mở lòng, mở dạ phơi phới phất cờ. 

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015

"CỤ TÁU " GIÀ TUỔI NHẤT VIỆT NAM ĐANG KÊU CỨU!

Vừa có chuyến hành hương Đất Tổ và về thăm Thiên Cổ Miếu, nơi tôn thờ người Thầy giáo đã có công khai minh nền học chữ cho người dân nơi đây, còn là Thầy giáo của hai công chúa Ngọc Hoa và Tiên Dung con Vua Hùng Duệ Vương. Ngôi miếu cổ có hai cây táu đã được đánh giá là già cổ nhất Việt Nam hơn 2100 năm tuổi . Hiện "Cụ Táu" đang lâm bệnh, Không có cách nào cứu được "Cụ cây" 2100 tuổi này ư ? Tôi đề nghị lãnh đạo tỉnh nhờ các bác Hà Nội , các bác chuyên khoa giỏi trên thế giới giúp một tay có khi thành công !
Và vừa rồi đọc bài này của anh bạn, nhân đây cũng đem chia sẻ với các bạn.

Cây táu 2100 tuổi ở Việt Trì, Phú Thọ đang có nguy cơ chết do sâu bệnh và môi trường đe dọa, trong khi hiện nay, địa phương vẫn chưa có giải pháp để cứu cây.

Người dân thôn Hương Lan (Trưng Vương – Việt Trì - Phú Thọ) gọi cây táu 2100 năm tuổi của làng mình đầy thành kính là “cụ cây”. Nhất là khi “cụ cây” được Hội Bảo vệ Thiên nhiên và Môi trường Việt Nam (VACNE) trao danh hiệu Cây di sản Việt Nam năm 2012, dân trong xã lại thêm tự hào và coi đó như báu vật của làng.

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

Quyến rũ mùa hoa đỗ quyên

                          Quyến rũ mùa hoa đỗ quyên
                                                                   
  
                                                             Tản văn của Công Thế
                                          ( Tác phẩm đạt giải nhì cuộc thi viết về cây Di sản Việt Nam)
          Tháng 11/2014 Hội bảo vệ thiên nhiên và môi trường, Cục di sản Việt Nam vừa cấp bằng công nhận hai quần thể thực vật gồm: 7 cây hoa Đỗ quyên và 7 cây Vân sam của rừng quốc gia Hoàng Liên là cây di sản Việt Nam. Vậy là rừng quốc gia Hoàng Liên đa dạng động thực vật, vinh dự và tự hào có thêm hai quần thể thực vật quý hiếm được tôn vinh. Cứ mỗi độ tết đến xuân về rừng Hoàng Liên lại thắm sắc đua hương của muôn loài hoa. Trong đó vương quốc hoa đỗ quyên lại càng tỏa sắc, dâng hương núi rừng, Khiến du khách không khỏi bàng hoàng sửng sốt bởi vẻ đẹp quyến rũ của nàng Hoàng Quyên mỗi dịp ngược non.

                                
Là người Lào Cai, gắn bó, lăn lộn với miền nắng gió biên thùy đã nhiều năm. Cũng chả mấy chủ nhật mà tôi không có mặt ở Sa Pa để đắm mình trong cái cảm giác bồng bềnh mây trôi. Ngẩng đầu lên đập vào mắt là chạm PhanSiPăng hùng vỹ.

Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015

Theo dấu hoa đào ( Vũ Bình Lục)

         Trong chuyên du xuân năm con dê 2015 của nhà thơ nhà LLPBVH Vũ Bình Lục. Chỉ vài ngày vãng cảnh thăm thú vùng ải Bắc Lào Cai này anh đã cho ra một cái Bút ký thích đọc. Bút ký "Theo dấu hoa đào" của Vũ Bình Lục không những thích đọc mà còn cho ta thấy anh là người hiểu biết khá sâu sắc về lịch sử, con người vùng đất nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt. Không những anh hiểu kỹ sắc thái phong tục tập quan của người vùng biên này mà qua " Theo dâu hoa đào" ta cón thấy anh một nhà nghiên cứu văn hóa lịch sử kỹ lưỡng, hiểu khá sâu về kiến thức Đông Tây,  Kim Cổ của cả nền văn hóa Việt đã qua ngàn năm Bắc thuộc. Chủ trang tôi xin trân trong giới thiệu tác phẩm này cùng bạn đọc.


                                                    Theo dấu hoa đào
    Vũ Bình Lục
                  Tôi lên Lào Cai vào đúng một ngày đẹp trời của mùa xuân năm mới Ất Mùi (2015). Một ngày đẹp như một giấc mơ vĩ đại trong đời. Hẹn hò mãi với một vài bạn văn nơi biên cương xa xôi, bây giờ mới có thể trở lại miền sơn cước nồng ấm nghĩa tình, phổng phao hương sắc. Thế mà thấm thoắt đã ba năm rồi đấy! Tuy nhiên, con đường lên Lào Cai lại không phải như con đường tôi đã đi qua mấy năm trước đây, nghĩa là phải lên Vĩnh Yên, Việt Trì, Phú Thọ, Yên Bái, Phố Ràng... vòng vo ngoằn nghoèo những sông Lô, sông Thao, sồng Hồng, sông Chảy; quanh co ven những đồi những núi triền miên như bất tận. Bây giờ là một con đường cao tốc, lên Lào Cai êm như ru, giường nằm thảnh thơi thoải mái, lại giảm được mấy tiếng đồng hồ, đỡ mệt mỏi hơn nhiều...Trước đây, cũng có nhiều người lo lắng khi có dự án con đường cao tốc Hà Nội – Lào Cai, bởi lẽ rằng bất chợt một khi nào đó ta bất hòa với anh bạn láng giềng “bốn tốt”, con đường to lớn dễ đi như thế này, có thể sẽ rất thuận tiện cho đối phương tiến nhanh về Hà Nội bằng xe cơ giới, chọc thẳng vào trái tim của cả nước. Nghĩ thế, lo lắng như thế, cũng có cái nhẽ của nó. Nhưng con đường cao tốc từ Lạng Sơn về Hà Nội còn ngắn hơn đường Hà Nội-Lào Cai rất nhiều, chỉ khoảng 150 cây số thôi, chẳng đáng ngại hơn sao? Giao thông thuận tiện, chính là yếu tố, là thế mạnh căn cốt để phát triển kinh tế và quốc phòng, mời gọi đầu tư...Còn như chiến tranh hiện đại nếu có xảy ra, cực chẳng đã, vì những tham vọng cuồng ngông của một số cái đầu nóng điên rồ, thì chúng ta đã có đối sách để bảo toàn lãnh thổ bờ cõi mà cha ông đã đổ bao máu xương giành lại và vun đắp mới có được như ngày hôm nay! 
Tuy nhiên, sự đời bao giờ cũng có hai mặt của nó, cũng đơn giản và mùi mẫn như cái định luật “bất toàn” kia vậy! Anh được cái này, thì anh cũng nên vui vẻ mà chấp nhận cái sự thua sự thiệt ở phía bên kia thôi. Đơn giản vậy đấy!...

Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2015

Mùa hoa đỗ quyên qua góc nhìn Phó nhòm Tây Bắc

Mùa hoa Đỗ Quyên
PNTB
Ảnh Lê Ngọc Dương 
(Không phải Nguyễn Ngọc Dương đâu nhé) 

Đây không phải nhan đề một bài phóng sự, cũng không phải bút ký, ghi chép... mà là ca khúc về một loài hoa rất sang trọng sống giữa đại ngàn núi Hoàng Liên. Đây là âm thanh, giai điệu đẹp, trữ tình của Phu Ngọc Lan, là ngôn từ đầy hình ảnh, ăm ắp chất thơ của Phạm Công Thế:

Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2015

Treo đầu dê bán thịt chó


TRẦN HUY THUẬN

NVTPHCM- “Những kẻ nói một đằng, làm một nẻo, mới nghe tưởng cũng tương tự cái anh chủ quán “Treo đầu dê bán thịt chó”, nhưng không phải, mà nguy hại hơn gấp rất nhiều lần, bởi nó đâu chỉ lừa ta có một miếng ăn. Bởi nó lừa ta vào cõi mê mà ta không hay; nó đánh vào bản tính thành thật của mọi người mà mọi người vẫn ngây thơ tin tưởng, hy vọng, đợi chờ và cuối cùng, nó biến ta thành kẻ khờ khạo, thành con rối, thành người “ngu lâu”…”

Thứ Năm, 22 tháng 1, 2015

LÃO MÃ ĐƯỢC MÙA ( NV Mã A Lềnh)

                             Nhà văn Mã A lềnh cùng GS-TS Vũ Tuấn Anh Trường Đại học sư phạm Hà Nội

           Năm 1998 Lão Mã nghỉ hưu, thế là viết tơi tới, in tơi tới. Mỗi năm ra từ một đến hai đầu sách. Năm 2014 Lão in liền ba cuốn. “Tiếp cận văn hóa Hmông” gần 700 trang in do Nxb Văn hóa dân tộc ấn hành; “Bùi Nguyên Khiết – Văn chương và cuộc đời”

Bài đăng phổ biến