Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015

Theo dấu hoa đào ( Vũ Bình Lục)

         Trong chuyên du xuân năm con dê 2015 của nhà thơ nhà LLPBVH Vũ Bình Lục. Chỉ vài ngày vãng cảnh thăm thú vùng ải Bắc Lào Cai này anh đã cho ra một cái Bút ký thích đọc. Bút ký "Theo dấu hoa đào" của Vũ Bình Lục không những thích đọc mà còn cho ta thấy anh là người hiểu biết khá sâu sắc về lịch sử, con người vùng đất nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt. Không những anh hiểu kỹ sắc thái phong tục tập quan của người vùng biên này mà qua " Theo dâu hoa đào" ta cón thấy anh một nhà nghiên cứu văn hóa lịch sử kỹ lưỡng, hiểu khá sâu về kiến thức Đông Tây,  Kim Cổ của cả nền văn hóa Việt đã qua ngàn năm Bắc thuộc. Chủ trang tôi xin trân trong giới thiệu tác phẩm này cùng bạn đọc.


                                                    Theo dấu hoa đào
    Vũ Bình Lục
                  Tôi lên Lào Cai vào đúng một ngày đẹp trời của mùa xuân năm mới Ất Mùi (2015). Một ngày đẹp như một giấc mơ vĩ đại trong đời. Hẹn hò mãi với một vài bạn văn nơi biên cương xa xôi, bây giờ mới có thể trở lại miền sơn cước nồng ấm nghĩa tình, phổng phao hương sắc. Thế mà thấm thoắt đã ba năm rồi đấy! Tuy nhiên, con đường lên Lào Cai lại không phải như con đường tôi đã đi qua mấy năm trước đây, nghĩa là phải lên Vĩnh Yên, Việt Trì, Phú Thọ, Yên Bái, Phố Ràng... vòng vo ngoằn nghoèo những sông Lô, sông Thao, sồng Hồng, sông Chảy; quanh co ven những đồi những núi triền miên như bất tận. Bây giờ là một con đường cao tốc, lên Lào Cai êm như ru, giường nằm thảnh thơi thoải mái, lại giảm được mấy tiếng đồng hồ, đỡ mệt mỏi hơn nhiều...Trước đây, cũng có nhiều người lo lắng khi có dự án con đường cao tốc Hà Nội – Lào Cai, bởi lẽ rằng bất chợt một khi nào đó ta bất hòa với anh bạn láng giềng “bốn tốt”, con đường to lớn dễ đi như thế này, có thể sẽ rất thuận tiện cho đối phương tiến nhanh về Hà Nội bằng xe cơ giới, chọc thẳng vào trái tim của cả nước. Nghĩ thế, lo lắng như thế, cũng có cái nhẽ của nó. Nhưng con đường cao tốc từ Lạng Sơn về Hà Nội còn ngắn hơn đường Hà Nội-Lào Cai rất nhiều, chỉ khoảng 150 cây số thôi, chẳng đáng ngại hơn sao? Giao thông thuận tiện, chính là yếu tố, là thế mạnh căn cốt để phát triển kinh tế và quốc phòng, mời gọi đầu tư...Còn như chiến tranh hiện đại nếu có xảy ra, cực chẳng đã, vì những tham vọng cuồng ngông của một số cái đầu nóng điên rồ, thì chúng ta đã có đối sách để bảo toàn lãnh thổ bờ cõi mà cha ông đã đổ bao máu xương giành lại và vun đắp mới có được như ngày hôm nay! 
Tuy nhiên, sự đời bao giờ cũng có hai mặt của nó, cũng đơn giản và mùi mẫn như cái định luật “bất toàn” kia vậy! Anh được cái này, thì anh cũng nên vui vẻ mà chấp nhận cái sự thua sự thiệt ở phía bên kia thôi. Đơn giản vậy đấy!...

Bài đăng phổ biến