Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 31 tháng 3, 2014

SƠN LAI – MỘT CHUYẾN ĐI


 Nguyễn Trung Kiên
Sơn La trái tim của Tây Bắc luôn quyến rũ đến mê hoặc, bởi vậy hễ có dịp tôi lại tìm cách nhao sang.
-Tháp Mường Và – Cây đa mường Hung…anh Sơn La thăm Trinh, rồi về nhà em, em dẫn anh đi quá! Thằng em thủ thỉ như tiếng “Khắp” du dương, dụ dỗ. 
Rõ khỉ! lại chọc vào máu anh: 
-Từ từ để anh tính.
Nó giáng tiếp: 
-Mai đi luôn thôi quá. 
Tóe máu ra rồi: 
-Ừ thì mai đi ông oắt.
Tranh thủ đi làm về đổ xăng, tăng xích, căn căn, chỉnh chỉnh. 
Về nhà mở tủ tống vào ba lô bộ đồ dã ngoại, lận lưng ít tiền. Vứt hết những toan tính, bộn bề cuộc sống

Thứ Sáu, 28 tháng 3, 2014

http://danviet.vn/que-nha/tam-duong-mua-hoa-ban-no/20140320085727180p1c29.htm

Tam Đường mùa hoa ban nở

 - Những ngày tháng Ba, về rừng núi Tây Bắc nói chung, Tam Đường (Lai Châu) nói riêng càng trở lên huyền ảo hơn bởi sắc hoa ban nở.

Trong sắc xanh mênh mang của rừng, của nắng vàng lan chảy, của mây trắng giăng giăng cũng là thời điểm mùa hoa ban nở. Cái sắc trắng lung linh của những cánh hoa, nhụy phớt hồng, mỏng manh, nhẹ nhàng tình tứ như những thiếu nữ Thái e thẹn bên bìa rừng, bờ suối. 

Thứ Hai, 24 tháng 3, 2014

“Mường Ảng không xa xôi”

- Ngô Vĩnh Bình

Nguồn: Văn nghệ số 10/2014 - 11-03-2014 11:09:57 AM
Với tư cách là một trong những người đứng đầu tỉnh, đang bộn bề công việc hướng tới Kỷ niệm 60 năm chiến thắn lịch sử Điện Biên Phủ (7/5/1954 – 7/5/2014), nhưng anh Nguyễn Thanh Tùng – Phó Bí thư thường trực Tỉnh ủy, Chủ tịch Hội đồng Nhân dân tỉnh Điện Biên vẫn dành trọn một buổi sáng tiếp các nhà văn quân đội chúng tôi. Anh nói, anh vốn là một cựu chiến binh…

ĐỪNG TƯỞNG DÂN KHÔNG BIẾT GÌ. NHẦM ĐẤY


TRẦN ĐĂNG KHOA
Câu chuyện đau xót này, không phải vừa xảy ra. Mà lâu rồi. Dễ đã được nửa tháng. Báo chí và các kênh truyền thông đều đã đưa tin. Vụ việc làm rúng động cả nước. Ai cũng đã biết. Chuyện cũ rồi. Nhưng lại xuất hiện tình tiết mới. Tình tiết mới nhưng vấn đề thì lại cũ. Thậm chí là rất cũ. Chúng ta cũng đã bàn suốt bấy lâu nay. Vậy tại sao những chuyện rất cũ, ai cũng đã biết ấy lại vẫn cứ xảy ra. Đó mới là điều chúng ta cần bàn.

Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

Ngập ngừng gõ cửa Lai Châu

Ngập ngừng gõ cửa Lai Châu
.....Nàng tiên ban trắng có thể nói là hồn sắc Tây Bắc. Nếu như một mai nỡ người ta vô tâm, vô cảm phũ phàng vùi rập, thui rụi nàng tiên nữ ấy thì Tây Bắc còn gì là đặc trưng nữa? Loài hoa trắng trong, tinh khiết mềm mại như tính cách người con gái Thái ấy không những đã tự làm cho núi rừng hoang vu trở lên huyền diệu ấm áp mà còn quyễn rũ mê hoặc bao lữ khách. Chính nàng đã góp phần làm nên sắc thái văn hóa Tây Bắc. Hoa ban trắng một dáng vẻ đơn sơ mộc mạc chỉ chừng ấy thôi vậy mà đã làm cho biết bao hiền sĩ phải đắm đuối ngại ngùng. Và rồi một sớm tháng ba nào đấy bất chợt thấy bàn chân ta ngập ngừng khi giáp mặt nàng .....Thế mới biết "anh hùng vấpphải mỹ nhân".... là đây.

                                               Tinh khiết trong màn sương đục
                                                     Bả lả bên suối

Thứ Tư, 12 tháng 3, 2014

Những câu thơ bong bóng

Trần Mạnh Hảo


Trong trang blog của nhà thơ Ngô Minh, chúng tôi (TMH) đã đọc 50 câu thơ hay do Hội nhà văn Việt Nam chọn lọc, dùng bong bóng thả lên trời trong ngày thơ Việt Nam mười rằm tháng giêng xuân Giáp Ngọ 2014 vừa qua. Chúng tôi thấy hơn hai phần ba số câu thơ trong 50 câu được cho là hay kia thực chất chưa hay, thậm chí còn là câu dở. Xin chứng minh

18. Lòng vui ngân lên câu hát
Của chúng ta làm ca ngợi chúng ta
 CHÍNH HỮU

Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

Đãi cát tìm kim cương

        

      Dân Lào Cai tôi đến nay khoảng 90 vạn người. Ấy vậy mà đến mãi bây giờ mới nảy lòi ra được trên dưới 10 nhà văn, nhà thơ nhớn. ( phải hiểu là nhớn tướng) . Ngoài các nhà văn, nhà thơ sinh ra từ Lào Cai hoặc chí ít là sống và trưởng thành từ mảnh đất biên ải này có Ma Văn Kháng, Bùi Nguyên Khiết, Lò Ngân Sủn, Ngọc Bái, Thái Sinh, Phạm Duy Nghĩa, Nguyễn Minh Thông... Họ đãchuyển về Hà Nội, có người đã trở thành thiên cổ như Bùi Nguyên Khiết, Lò Ngân Sủn. Đến nay Lào Cai chỉ có vỏn vẹn có  4 người là đang thực sự sống và viết tại địa
Hôm nay ngớ ngẩn thế nào mà lại được đi về Châu Quế Thượng - Văn Yên- Yên Bái . Bởi NV thổ phỉ họ Đoàn nhủ. Chả chức phận chó gì vậy mà mấy anh em vẫy cứ như lãnh đạo bộ Giao thông vận tải đị thị sát đường cao tốc Nội Bài - Lào Cai. Ấy là nói cái sự tò mò quá khích. Mới nghe các nhà chức trách cắt băng khánh thành, Té ra mới chỉ được có mấy chục cây thôi. NV thổ phỉ Đoàn Hữu Nam, NV Nguyễn Văn Cự cứ hí hửng. Khi chụp ảnh gã thổ phỉ lại còn e thẹn, lòng vòng khoe xe đẹp, biển số đẹp lại tự lái, cứ gọi là bốc đến cung trăng, rồi đến lúc xót xẽ lại đi bê đá kê đường... anh em tớ bầm rập lé tránh để đi. Vất vả nhưng vui vì đã đến và ngắm làng gái đẹp nổi tiếng Tây Bắc Châu Quế Thượng. Thế cũng mãn nguyện rồi. 
Sau đây là một số hình ảnh chuyến đi:

Thứ Ba, 4 tháng 3, 2014

http://baotintuc.vn/du-lich/sa-pa-do-thi-du-lich-quoc-gia-20140108171506815.htm

http://baotintuc.vn/du-lich/sa-pa-do-thi-du-lich-quoc-gia-20140108171506815.htm

Tam Đảo mờ sương


Tam Đảo mờ sương
Truyện ngắn của Văn Giá

Lần này đến hẹn, tôi lại lên Tam Đảo mươi ngày. Mỗi năm một lần, vào tháng Bẩy. Tháng Bẩy nhiều mưa. Tháng Bẩy là mùa du lịch. Ở cái chốn núi non này thế mà cũng lắm người. Công nghệ du lịch mà. Nhưng riêng chúng tôi lên cữ này hằng năm vì công việc...

Đang cùng thằng bạn lang thang dạo phố lúc cuối chiều, bỗng chiếc xe máy phanh kít ngay trước mặt.
- Chào ông anh. Anh mới lên?
- Ô...Chào ông em. À...Tú đấy à?
- Các anh lên đợt này ở đâu?
- Ơ...Vẫn ở chỗ chú chứ còn đâu nữa.
- Em cũng không để ý. Đi tối ngày, có khi chả cả về phòng.
- Chiều nay anh vừa nhìn thấy cô nhà chú.
- Vâng... Em vừa bỏ nó rồi.
- Sao lại...?

Bài đăng phổ biến