Tháng Một 11, 2012 — nguyencuvinh
Mày đẩy tao ngã cái rầm suýt làm bị thương em trai tao đây này Chánh ơi
_____________________________________________________________
(Cám xúc dạt dào sau khi đọc bài phỏng vấn giữa báo vnexpress.net với Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng)
Khoai đây Chánh ạ.
Anh sống tốt với em như thế, cầm tay cầm chân, nâng nâng nâng, cho em lên tới Chánh văn phòng ủy ban, chức không to, không nhỏ, chức này nằm giữa các chức. Tức là em luôn nằm giữa các anh, các anh lật bên này, em lật bên này, các anh lật bên kia, em cũng vội vã lật theo, các anh ngồi dậy, em cũng phải ngồi, cái này lâu nay em làm tốt lắm.
Anh đã quán triệt cho các em rồi, vụ đầm Cống Rộc của thằng Đoàn Văn Vươn giờ là rất nhạy cảm, gặp báo chí, gặp cơ quan chức năng là phải nhớ, xát đi chà lại cái lưỡi đã mới được mở mồm, thằng nào sướng lên mở mồm ca ngợi anh mày, thằng ấy cũng chết, thằng nào ca ngợi Đoàn Văn Vươn, thằng ấy cũng....đọc thêm...
chết, việc của các em nếu phải nói, buộc lòng phải nói thì nói nửa chừng, nói quãng giữa. Ai ngờ hôm nay anh đọc báo, thấy mày trả lời phỏng vấn, mày sổ toẹt ra hết Chánh ơi. Mày tưởng mày nói vậy là mày bảo vệ anh mày, là mày đứng hẳn về phía anh mày chứ không phải đứng ở giữa. Nhưng mà trời ơi, đó là mày đang đổ lửa vào dầu Chánh ạ.
Mày chê anh Vươn không phải là người tốt. Trong bài, phóng viên người ta hỏi khắp nơi, hỏi từ ông nguyên Bí thư đảng ủy xã đến người dân, ai cũng trả lời kính trọng anh Vươn, ai cũng khâm phục anh Vươn, ai cũng mang ơn con đập tránh bão, tránh sóng biển của anh Vươn, thế là mày chết rồi.
Mày chê anh Vươn chỉ làm lợi cá nhân chứ không đóng góp gì cho xã hội. Mày lại chết nữa rồi Chánh ơi. Người dân lao động, người ta đổ mồ hôi sôi nước mắt, người ta làm ăn, người ta làm giàu, thì đó là việc của người ta, không biểu dương khen thưởng được thì thôi im đi, vì là việc nhà người ta, cái nồi của người ta, đó là cái quyền của người ta. Người ta giàu thì tốt chứ sao. Mỗi người dân tự lao động và làm giàu thì mặc nhiên là đóng góp cho xã hội chứ gì nữa hả mày ơi là mày, Chánh ơi là Chánh, ngu ơi là ngu. Nếu mày có ý lươn lẹo nói anh Vươn không nộp thuế a? Thì phải có bằng chứng là anh Vươn không nộp thuế nông nghiệp, thuế nuôi trồng hải sản, có bằng chứng không? Làm gì có. Thế thì vì sao mày dám nói anh Vươn không đóng góp cho xã hội. A ha, mày dễ khai ra là vì các anh mày tức anh Vươn sao làm ăn khá thế mà tết nhất chẳng thấy đến nhà hả? Ngu.
Tóm lại, tạo hiểu mày cố sống cố chết bảo vệ các anh mày, nhưng bảo vệ thế là giết chúng tao. Thà rằng mày nói thế này, lãnh đạo UBND huyện đang rất nghiêm túc xem lại toàn bộ sự việc; hoặc chúng tôi đang nhờ các cơ quan chức năng xem lại các quy định và quyết định xem có cái nào sai không, nếu sai chúng tôi sửa, nếu sai, chúng tôi sẽ xin lỗi dân…vân vân..Nói vậy rồi sau đó chuồn, nuốt lời. Mày thì cứ toen hoét toen hoét ra hết, lộ mẹ nó bài Chánh ơi.
Mày nói vậy hóa ra làm người ta khẳng định, đã mấy năm nay, các anh mày đã lồng lộn cướp đất thằng Vươn và mấy hộ dân kia mà chưa biết tìm cách nào. Người ta sẽ hiểu thế đấy ngu ạ.
Thôi, từ nay đừng trả lời phỏng vấn phỏng viếc gì nữa Chánh nhé, cái việc quan trọng bậc nhất, nhiệm vụ số 1 của mày là cơm hàng cháo quán, phong bì phong bao cho các anh mày làm việc, đừng mở mồm nữa nghe Chánh.
Mày cũng điện ngay về xã, đuổi hết mấy đứa trật tự thôn, phóng viên người ta xuống làm việc mà chúng mày lùa bảo vệ ra truy xét, vây bủa thế hóa ra vạch áo cho người xem lưng, hóa ra các anh mày sai bét, nên sợ sự thật, nên sợ người ta gặp dân? Ngu quá.
Tao mệt quá. Thuốc lào đâu, tiên sư con thủ quỹ thuốc lào đâu, vê cho tao một điếu. Khổ.
Tao nghỉ chút đây.
Khoai.
Nhật ký Trưởng thôn Khoai Lang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét