Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 20 tháng 6, 2012

Lão Mìn bi nghi mắc nghiện



                               Pờ Sảo Mín dự trại bồi dưỡng viết văn,

bị ngờ mới cai nghiện về! 

      


                                                                                                                                                                                Thuần Nguyên
     Lão Mìn : Ảnh Công Thế

    Vừa qua Trung tâm bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du (Hội nhà văn) tổ chức lớp lí luận phê bình văn học tập hợp các cây bút làm lí luận phê bình và một số tác giả từ Bắc chí Nam; từ miền xuôi tới miền ngược về hội tụ tại số 9 - Nguyễn Đình Chiểu. Nhà thơ dân tộc Pa Dí Pờ Sảo Mìn (sinh 1943, tác giả "Cây hai ngàn lá") cũng được mời. Thế là xuống núi đi học. 

     
Pờ Sảo Mín quen nhà văn Nguyên An từ lâu,
nay lại biết ông làm phó giám đốc thường trực Trung tâm, nên nhân dịp xuống núi thì tìm đến, vừa là bạn văn thăm nhau, vừa hỏi xem tình hình lớp học. Lạc mãi giữa chốn phồn hoa náo nhiệt, bụi bặm, tới nhà riêng của  nhà văn Nguyên An ở Nghĩa Tân, thấy nơi đó có vẻ yên tĩnh, cây xanh mát mẻ, khác hẳn không khí ngoài kia, nhà thơ bèn ngồi quán nước vỉa hè gần đó mà chưa vào nhà vội.

Với cái dáng gầy gầy, đen đen lại có điệu đi như muốn đổ xiêu, đổ vẹo, khoác cái áo dân tộc đã sờn màu, khuôn mặt ngờ nghệch (Chỉ có dáng vẻ ngờ nghệch thôi đấy! đừng lầm tưởng), ngồi xuống ghế quán nước trà, nhà thơ nói:  

Chị chủ quán cho mình mượn cái điếu, ăn điếu thuốc.    
Hơi giật mình, chị chủ quán vừa đưa điếu cho ông khách, vừa nhìn kĩ hơn nhân vật có câu nói lạ. Chị chủ quán lên tiếng hỏi: 

- Bác ở đâu mới đến ạ? 
Nhà thơ trả lời trong làn khói thuốc lào bằng cái giọng lấp lửng. 
- Mình mới ở trại về.  

Hơi run, chị chủ không dám hỏi gì thêm, lát sau thấy ông khách bấm chuông vào nhà Nguyên An, lại ở rất lâu trong ấy. Chị chủ quán nước thấy nghi nghi, bèn báo cho ông tổ trưởng dân phố. Nói thêm, khu dân phố chỗ gia đình nhà văn Nguyên An vốn an ninh rất tốt, nên việc xuất hiện một nhân vật có bộ dạng khác thường, lại nói ăn thuốc, ở trại vềkhiến cho khu dân phố hôm ấy trong tình trạng báo động đỏ, mọi gia đình phải đề phòng.  

Tối ấy, tình cờ tôi qua thăm nhà văn Nguyên An, thấy anh công an khu vực vào “làm việc” với nhà văn. Vốn có uy tín trong tổ dân phố nhưng nhà văn lại có chút hóm của ông đồ Nghệ, nghe anh công an hỏi thân phận của ông buổi chiều nói ăn thuốc, mới ở trại về, lại vào nhà của nhà văn, ở lâu trong ấy nghi nghi. Anh công an hỏi: 

Ông khách buổi chiều có quan hệ thế nào với nhà văn?  
Nhà văn Nguyên An chỉ tủm tỉm cười 
Sao anh lại hỏi tôi vậy? Có chuyện gì à? 

Anh thuật lại một hồi toàn bộ lời chị hàng nước và mọi người khu phố trông thấy vị khách lạ buổi chiều. Anh công an khu vực cứ hỏi dồn và khuôn mặt trở nên căng thẳng, đúng là khuôn mặt khi thực thi nhiệm vụ. Nhà văn Nguyên An tủm tỉm ra chiều bí ẩn, chất hóm của ông đồ Nghệ trong ông có dịp được phát huy đây.   

Anh công an diễn thuyết một thôi, một hồi nào là: vì an ninh của khu dân cư, nào là đối tượng nghiện thì phải vào diện quản lí. Quan hệ của nhà văn thế nào mà trước nay vốn nghiêm chỉnh, mực thước là vậy. Nay lại giao du với đối tượng có sổ đen…vv… Nghe anh công an diễn thuyết một hồi nhà văn mới lên tiếng.  

- Ông ấy là nhà thơ đấy!    
Anh công an không tin hỏi vặn lại. 
Nhà thơ sao lại ở trại về mà trông sao kì cục thế? Nhà thơ thì phải khác chứ đằng này ăn mặc thì... dáng người thì… 

Nhà văn Nguyên An cười nói tiếp.  
Nhà thơ thật, mà xịn hẳn hoi. 
Bác cứ đùa em - anh công an sốt ruột. 
Ông ấy là nhà thơ dân tộc.  
Thế thì đúng rồi. Trên dân tộc nghiện là đúng. Chắc trên chỗ ông ấy trồng thuốc phiện nên ông ấy bị bắt đi trại cai nghiện. 

Anh công an phân bua rồi hỏi tiếp:  
-Vậy ông ấy cai được chưa và ở Hà Nội lâu không, để chúng em còn lập danh sách quản lí? 
Nhà văn Nguyên An lại cười, anh công an lại ngơ ngác, nhà văn giải thích. 
Ông ấy vừa ở trại sáng tác về ghé thăm tôi và xin đi học chứ có nghiện ngập gì đâu mà anh định quản lí.  

Anh công an ngớ người trách.  
Thế mà bác không nói sớm làm em chưa được ăn tối. Từ lúc nhận được tin báo em phục ở cổng nhà bác mấy tiếng đồng hồ. 

Không có nhận xét nào:

Bài đăng phổ biến