Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 6 tháng 5, 2012

Rồi một ngày.

 
Một ngày kia 
Bà già mét tám Mai Phương Thúy lầm bầm
ngồi ấm ức lão ... (Ben Ngô ??? !!!),
cái thứ già rồi còn mất nết
Lão bà Lý Nhã Kỳ xẹp lép,
còn gì khủng nữa mà khoe
che miệng móm, khoe những tấm hình ngày xưa
với lũ tin tin hàng xóm
Cụ bà Ngọc Trinh da nhăn nheo, xanh tái
hé mắt qua hàng rào trộm ngó bên kia
lão già tóc cước, kính trắng, râu thưa
sáu lăm mà coi bộ còn tráng
rầu rầu, thưở nội y cũng lắm
những lão già sáu chục, sáu lăm
Và những Diễm Hương, Thúy Diễm, Ngọc Hân ...
một ngày kia mỗi bước cũng rẩy run như mây bay, gió thoảng




 


Cũng một ngày kia,
Ông già Ba Sàm mặt tái hóp mũ bông
ngồi thu lu, mùa đông, rít hơi thuốc lào lảo đảo
Lão ông Kwan lờ đờ, khật khưỡng
quên sạch những khế, bướm, cầu tre
huơ tay quát tụi nhỏ đứa nào hát tao nghe
quê hương ai nhớ...???
Cụ ông Xuân Diện môi thâm, mặt sệ
cúi sát mặt tờ tạp chí dò tìm
mẹ kiếp, thời buổi gì toàn hình bướm, ảnh chim
khóc, thưở hán nôm tao tối ngày ra thông báo
Và những bọ Lập, O-sin, cu Vinh,  Đào, Tạo ...
một ngày kia mỗi bước cũng dập dìu gậy chống, xe lăn


Thế thôi, cuộc đời dài vắn
thời gian, đến hoa hậu còn chẳng tha
Một ngày kia, trong công viên có những người già 
bước chầm chậm, bỗng nhiên cười ha hả.





Cụ Buồi Giáng


( Nguồn: ngồi buồn đốt một đống rơm, haha http://vn.360plus.yahoo.com/anhtuanwc2007/ )

Không có nhận xét nào:

Bài đăng phổ biến