Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

Ngập ngừng gõ cửa Lai Châu

Ngập ngừng gõ cửa Lai Châu
.....Nàng tiên ban trắng có thể nói là hồn sắc Tây Bắc. Nếu như một mai nỡ người ta vô tâm, vô cảm phũ phàng vùi rập, thui rụi nàng tiên nữ ấy thì Tây Bắc còn gì là đặc trưng nữa? Loài hoa trắng trong, tinh khiết mềm mại như tính cách người con gái Thái ấy không những đã tự làm cho núi rừng hoang vu trở lên huyền diệu ấm áp mà còn quyễn rũ mê hoặc bao lữ khách. Chính nàng đã góp phần làm nên sắc thái văn hóa Tây Bắc. Hoa ban trắng một dáng vẻ đơn sơ mộc mạc chỉ chừng ấy thôi vậy mà đã làm cho biết bao hiền sĩ phải đắm đuối ngại ngùng. Và rồi một sớm tháng ba nào đấy bất chợt thấy bàn chân ta ngập ngừng khi giáp mặt nàng .....Thế mới biết "anh hùng vấpphải mỹ nhân".... là đây.

                                               Tinh khiết trong màn sương đục
                                                     Bả lả bên suối

                                                   
                                                 
Choáng ngợp 
                                       
                                                Dập dìu bên khung cửa nhà sàn
                                               Cánh đồng Bình Lư Tam Đường Lai Châu
                                                  Những thiếu nữ Thái  rộn ràng xuống chợ
                                                            Và vẫn chăm chỉ cần cù như ngàn đời nay.

2 nhận xét:

nguyenlehanglaocai nói...

Anh đi thỏa sức ngắm Hoa Ban
Hoa anh chụp đẹp thật, và trong kho mang về nhà chắc là có những bài viết phong phú lắm đây, em ở nhà cũng ra hai bài thơ nè

congtheblocg nói...

Cảm ơn Nguyễn Lê Hằng đã ngó và chúc mừng nhà thơ có nhiều tác phẩm

Bài đăng phổ biến