Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 28 tháng 7, 2014

Ao quê !

Đào Dục Tú

         Chỉ là cái ao quê tự thuở bé thơ mà nhà báo Đào Dục Tú kéo bạn đọc  lẽo đẽo đi theo biết bao kỷ niệm từ thơ bé đến tuổi sống bằng hoài niệm. Cái ao quê tưởng bé nhỏ, mà hóa ra rộng lớn bằng cả… đời người, hạnh ngộ biết bao buồn vui.
Cảm ơn anh Đào Dục Tú

Ngày xưa ấy...trong con mắt trẻ thơ, ao làng ta rộng quá đi mất.

Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

Làm dâu và làm tình ở Phố Cổ Hà Nội

Thư giãn cuối tuần: 

Làm dâu và làm tình ở Phố Cổ Hà Nội

Trong khi chưa tìm được tranh Việt Nam,
tạm minh họa bằng tranh cổ Nhật Bản

Truyện siêu hài về làm dâu phố, đến đi vệ sinh cũng phải mang bìa các - tông để che
Khi em ngỏ lời muốn lấy tôi làm chồng, tôi đã hỏi em rằng: “Có sợ khổ không?”. Em trả lời: “Không! Lấy zai phố cổ thì đời nào lại khổ! Mẹ em bảo, nếu Hà Nội là miếng trứng ốp-lết thì Phố Cổ là cái lòng đỏ, là tấc đất tấc vàng!”.

Chuyện “Ông Tấc” Lai Châu

                               

 Công Thế
Vừa lướt Phây thấy nàng kiều diễm vào loại khó già, khó xấu bậc nhất Trung kỳ, nhà thơ Lê khánh Mai. Thì mới hay “Ông Tấc” đang cầm quân đi hóng gió tại Nhà sáng tác Nha Trang. Cứ theo cái sự giới thiệu của nàng kiều diễm ấy thì chuyến này ông Tấc tuyển luyện đội quân tham dự trại toàn những “lực sĩ trẻ, vâm”. Chắc đấy là một cú huých mạnh mẽ về sự đổi mới của người cầm quân trên mặt trận VH-NT tỉnh Lai Châu. Kể như vậy cũng xứng với danh của thủ lĩnh cầm quân trên đỉnh Pu Sam Cáp huyền bí mù sương.

Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

Xin đừng mê gái theo kiểu “Ông Tuyệt Vời”!

Xin đừng mê gái theo kiểu “Ông Tuyệt Vời”!

Nhà thơ Hữu Thỉnh và các nữ sinh viên Nga học tiếng Việt tại
Đại học Khoa học xã hội nhân văn, tham dự Hội nghị Quảng bá
văn học Việt Nam ra nước ngoài, Hà Nội tháng 1.2010. 

Bác Tô đến thăm nhà

Mã A Lềnh - 
Một ngày đầu tháng 10 năm 2004 Chủ tịch Hội Nguyễn Ngọc Dương và Tổng biên tập tạp chí văn nghệ Lào Cai rủ tôi đi Sa Pa. Hóa ra là đoàn nhà văn Hội liên hiệp Văn học nghệ thuật lên Sa Pa, có cả vợ chồng Bác Tô Hoài. Thăm hỏi rồi chụp ảnh với nhau xong, chúng tôi về. Chiều hôm sau, xe đỗ sịch trước cửa.
 Bác Tô Hoài lừng lững bước từ từ vào. Theo sau là bác gái. Vợ chồng tôi giữ hai bác ở lại ăn cơm, nhưng bác gái tranh thủ đi thăm cháu nuôi, là Sùng Thị Mai, hồi Bác lên Sà Phìn, nơi có dinh thự của Vương Chính Đức – Vương Chí Sình, bố mẹ cháu Mai được Bác Tô Hoài nhận làm con nuôi. Tôi tiếp Bác trong thư phòng. Con trai tôi, Mã Anh Lâm có chụp được vài bức ảnh hai anh em đàm đạo văn chương rồi cười hết cỡ. Mọi khi Bác chỉ cười mủm mỉm nhưng lần này thì Bác cười thật thoải mái làm tôi vui. Đã có lần tôi đến thăm nhà Bác ở Hà Nội, buổi tối nên không nhớ phố nào. Bác cũng tiếp tôi trong thư phòng. Cô con gái pha trà rồi lui xuống tầng. Trong câu chuyện, Bác nói có hai cuộc sống, Hà Nội và miền núi với người dân tộc thiểu số thật thà, chân chất. Tôi hỏi Bác có nhiều tình nghĩa với Lào Cai không?

Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2014

"Đường dài mới biết ngưa hay" - Nhà văn Mã A Lềnh

Công Thế
Bạn bè gọi vui nhà văn Mã A Lềnh là Lão Mã, Mã Tiên Sinh, Mã Đại Ca tùy từng hoàn cảnh. Còn bút danh nhà văn nhiều lúc là Thạch Mã. Nói chung đều phải nhất thiết là có từ Mã. Cứ tưởng đã là mã thì phải nhanh, phải hừng hực dóng diết. Nhưng không phải vậy, trái lại rất đủng đỉnh, đĩnh đạc, đến miệt mài. Mỗi năm chí ít cũng một cuốn đầy đặn. Để rồi lão tướng ấy bước vào tuổi thất thập đã có trên

Thứ Tư, 2 tháng 7, 2014

Tản văn: “Nhớ mùa sen Hà Nội”


Nguyễn Phan Quế Mai 
Những đóa sen trăng trắng, hồng hồng đang thấp thoáng về lại trên những nẻo đường Hà Nội. Những đóa hoa còn mọng sương khẽ khàng nhô lên sau chiếc nón lá bạc màu của bao người phụ nữ bán hàng rong. Mỗi một chục bông hoa nép mình vào nhau giữa một chiếc lá sen to xanh ngắt, đợi tay người mua đón về, cắm vào những chiếc bình gốm sứ, dịu dàng tỏa hương thơm tinh khiết, thanh lọc cho từng gian phòng, từng căn nhà.
Vì lẽ người Hà Nội tất bật, và sen lại quá lặng lẽ, nên thật dễ đi qua một mùa sen ngắn ngủi mà chưa kịp nâng những đóa hoa thanh mảnh trên tay, để hương thơm ngan ngát ấp đầy lồng ngực. Những đóa sen còn chum chúm hôm nay, chỉ qua một đêm đã nở bung kiêu hãnh, khoe hết mình sắc trắng tinh khôi hoặc sắc hồng lộng lẫy. Sen đẹp và thơm khi còn đơm nụ, khi nở, và cả khi tàn. Chỉ sau một hoặc hai ngày dâng hiến hết mình cho vẻ đẹp và hương thơm, những cánh hoa sen còn tươi nguyên đã rời cuống hoa, phủ mềm xung quanh những chiếc bình sứ, để lại trong lòng người yêu hoa một sự tiếc nuối về sự mong manh của vẻ đẹp.

Bài đăng phổ biến