Mình tự nhủ từ lâu là không đưa truyện ngắn lên blog. Vì nó nhiêu khê hoặc dài thời lượng, chỉ đưa các mục tin tức văn hóa xã hội, vui chơi .. Đại loại là ngắn hấp dẫn nóng sốt... Nhưng lại không đừng được. Hôm qua mấy cô bạn tận Cưmgar Đắk Lăk cứ ý ới gọi là anh phải đưa các tác phẩm văn học nhiều trên blog vào, như thể loại Truyện ngắn, đại loại như truyện Thiên đấy. Lại nhớ hôm rồi anh bạn già Minh hói tận Đồng Tháp gọi và nói như ra lệnh: Chú thi thoảng phải chuyển tải cho bạn đọc tác phẩm sáng tác, đây cũng là một nhiệm vụ trách nhiệm của người cầm bút.. À mà này cái truyện ngắn Thiền của chú là được đấy! Vậy nghe ! Ối giời ơi ! cái thằng như tôi mà cũng được làm cái nhiệm vụ cao cả vậy sao? có chó nó ngửi! Nói vậy chứ nghe câu ấy mà mình thấy sướng râm ran đến mấy ngày. Lại nghĩ tới " Lòng tự trọng" trách nhiệm trước dân trước đảng sờ sờ ra đó.... Giá mà .... Giá mà...
Và nghĩ nếu bác Minh hói bạn tôi mà làm bộ trưởng văn hóa thì tốt cho đất nước phải biết. Nếu to hơn nữa thì làm trưởng ban tuyên giáoTW thì càng có lợi cho dân tộc. Vậy thì em nghe bác chấp hành mệnh lệnh và hôm nay em dâng lên bà con truyện ngắn Thiền. Khi đọc xong các bác đừng chửi thằng này là phi tự nhiên nhé. Vì cái trời cho lại đem ép bằng đạo giáo... Và nó đây mời các bác ,bà con xơi Thiền thiền... Em cảm ơn nhiều. À mà em mét nhỏ mọi người hãy danh thời gian mỗi ngày ngồi Thiền 30 phút hoặc lâu hơn càng tốt cho sức khỏe và nhất là kìm hãm được sự bức bối...
Thiền Truyện ngắn của Công Thế
Trằn trọc mãi mà giấc ngủ không đến
được. Cứ nhắm mắt thiu thiu thì hình ảnh hắn lại xuất hiện. Mặc dù cố xua
đuổi khỏi suy nghĩ, nhưng hình như ma
lực nào lại kéo hắn lại. Hai phe giằng giật. Một bên trong trắng thủy chung, bên
kia là bản năng, thèm khát. Cô như sợi dây cứ căng vồng lên trong giằng giật.