Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

Thế mới gọi là chửi (VĂN HÓA CHỬI)



 
  

 Hà Sĩ Phu
Nhiều lúc tôi cứ tự hỏi sao chưa có nhà văn hoá nào nghiên cứu về cái sự “Chửi” nhỉ? . Hôm nay ngồi buồn tôi mở máy vi tính, thử mở “Từ điển Lạc việt năm 2002”, tra hú hoạ chữ Chửi xem sao. Đây là cuốn từ điển Việt Anh, mà lại dùng cho máy vi tính , tôi nghĩ, có lẽ chẳng có chữ ấy đâu, may lắm thì có một chữ Chửi đơn giản là cùng. 
Tôi nhầm! Các từ về Chửi xếp đầy một trang màn hình!

Thứ Năm, 16 tháng 8, 2012

Nhớ dáng cha ngồi


Tản văn: 

Nguyễn Ngọc Lợi - 13-08-2012 09:56:17 AM
Mỗi sẩm tối, khi mẹ lạch cạch dọn bát đũa rồi bưng mâm ra vại nước ngồi rửa thì cha đứng dậy đi uống nước. Xong rồi vẫn quần cụt, mình trần cha kéo đòn ngồi góc sân nhìn ra. Cha nhìn gì? Ngoài đó là cánh đồng, xa xa là làng xóm tre pheo...
Cha gầy teo tóp, da đen nhăn nheo, lẳng khẳng chân tay, sống lưng gồ lên một đường kéo dài trông rõ từng đốt. Dưới mông chỉ là cái đòn thấp nên trông cha như đang ngồi xổm. Hai chân cha khép gập vào người, hai bàn chân tõe ngón bám chặt xuống nền sân như những rễ cây chui sâu vào đất. Hai cánh tay xương xẩu đặt duỗi thẳng trên hai gối, mắt cha cứ nhìn thẳng dõi mãi về phía chân trời...

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012

GHI CHÉP MIỀN NAM


TRẦN CHIẾN

Tôi đi miền Nam từ 4-14/7/2012. 11 ngày phẳng phiu, chả có chuyện gì lớn, nhưng nghĩ ngợi, so sánh có khác những lần trước…

Năm ‘86, lần đầu tiên nhìn SG từ máy bay, tôi nghĩ đến hai chữ “vĩ đại”. Kích thước “cái” gì cũng lớn, bể dầu, nhà cửa, đường xá… Bước ra đường Nguyễn Huệ là cảm giác chim chích lạc rừng. Sao có những tấm kính to đến vậy, trong suốt, hẳn phải được vệ sinh kỹ lắm. Nhưng tiếng ồn lập tức đè nén, làm mất mọi cảm giác khác. Sống thế nào được khi ầm ầm đến nửa đêm, được vài tiếng đã lại gầm rú. Và nóng ngột ngạt. Đi ngoài đường chỉ mong mau về nhà chui vào buồng tắm. Nhà cửa khác ngoài Bắc, tiện nghi khu phụ đắt, sang  hơn hẳn. Buồng khách sạn tôi ở bước vào thấy ngay cái toa lét. Quan trọng đến thế ư, cái sự bài tiết, tắm táp?

Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012

ĐỒNG VĂN ĐỒNG VĂN


Những bức ảnh này tôi cop về từ một trang mạng của các tay máy phượt, họ dự định làm một triển lãm ảnh về Đồng Văn, tại Đồng Văn vào cuối tháng này. Trong kế hoạch của họ, sau khi triển lãm, sẽ tặng ảnh cho chính các nhân vật. Những bức ảnh đều đẹp, rực rỡ, và... những nụ cười thật đáng yêu biết mấY. Ai bảo, cuộc sống này chỉ có nhọc nhằn chứ. Chợt nhớ một câu hát của người nhạc sĩ đã xa: Hãy yêu nhau đi khi rừng thay lá. Hãy yêu nhau đi dòng nước đã trôi xa. Nước trôi qua tim rong đầy trí nhớ. Ngày mãi mong chờ ngày sẽ thiên thu...

alt
Nụ cười này em dành cho ai?

Bài đăng phổ biến